Đa số những trang web giáo dục về meth đều nói meth có khả năng gây nghiện cao. Còn đa số những người đã chơi đồ thì khẳng định meth không thể gây nghiện. Vậy nên tin theo những kênh giáo dục chính thống hay nên nghe theo những người có kinh nghiệm đây? Bạn hãy biết chắc chắn rằng: meth có gây nghiện và gây nghiện rất nặng. Nhưng cơ chế gây nghiện như thế nào thì ta sẽ mạn bàn tiếp.
Hiện nay, ta đang bước vào cái gọi là công nghiệp 4.0. Ý là mọi thứ đều thật hiện đại, liên kết qua mạng, cái gì cũng phải Internet. Thật là hại điện. Những chất kích thích cũng phát triển không ngừng nghỉ. Chắc bạn đã nhiều lần nghe nói câu là “không bao giờ thử, dù chỉ một lần.” Thực ra, điều đó vẫn đúng, dù chắc là có thể nới nới một xíu.
Nghiện là khi bạn không thể ngừng xài một chất kích thích nào đó (giống như bị nô lệ vào nó). Nếu không dùng sẽ rất khó chịu.
Những chất kích thích cũ (truyền thống) như heroin, thuốc phiện gây nghiện bằng cách giằn vặt tinh thần và cơ thể của bạn khi thiếu thuốc (đói thuốc), khiến bạn tìm mọi cách để có được nó. Nó khiến bạn bạc nhược, cơ thể héo mòn như bị kiến cắn, bị thiêu đốt, chỉ có thể hết khi bạn chơi nó.
Mai thuý đá thì ngược lại, khi bạn đã hết đồ trong người và sau một thời gian không chơi đồ, cơ thể bạn được phục hồi. Bạn sẽ lại cảm thấy khoẻ mạnh. Những triệu chứng như mất ngủ, ăn không ngon, lo lắng dần biến mất. Tuy nhiên, tinh thần của bạn thì không khoẻ được như vậy. Meth khiến bạn nhớ còn hơn nhớ người yêu cũ, nó khiến bạn luôn thèm khát và mong muốn được tận hưởng những cảm xúc thăng hoa mà bạn đã có. Fun bình thường với bạn trở nên nhạt nhẽo như thể bạn đã được cho ăn cơm với thịt cá ê hề mà giờ lại bắt bạn ăn cơm trắng. Cơn cám dỗ ngày càng lớn lên, bạn không thoát khỏi và vì vậy lại chơi đồ để thoả mãn.
Như vậy, chất kích thích truyền thống tác động không chỉ tinh thần mà cả thể xác của bạn. Còn đồ thì ngược lại, càng không có nó bạn càng khoẻ mạnh nhưng lôi kéo bạn trong nỗi nhớ.
Do vậy, xét về khía cạnh tội phạm học, người nghiện chất kích thích truyền thống thường gây tội ác (trộm cắp, cướp tài sản để có tiền mua) khi bị đói thuốc. Ngược lại, người chơi đồ gây tội ác (thường là tấn công người khác) khi no thuốc do gặp ảo giác, bị ngáo.
Dù là chất kích thích loại nào thì đều bị nghiện trong đầu. Nó luôn hiện hữu trong mọi suy nghĩ, mọi tình cảm và hoạt động của bạn. Bạn sẽ luôn nhớ về nó mọi ngày, suy tưởng về nó, tìm kiếm những thông tin về nó. Rất khó để bạn có thể xua tan nó hoặc thôi suy nghĩ về nó như những ngày xưa, lúc bạn còn ngây thơ, lúc bạn còn chưa hiểu đồ là gì, đời là gì và những ước mơ của bạn còn "neo" trên chín tầng may xanh.